NGHIÊNG
Chiều nghiêng phố dẫn tôi đi Em Đà Lạt với dã quỳ mênh mang Hiếm hoi giọt nắng hoa vàng Em nghiêng mái tóc nắng vàng mênh mông.
Xuân Hương không phải dòng sông Làm sao soi bóng hết thông và đồi Chiều san sẻ chỗ em ngồi Ngân nga tiếng thánh buồn trôi nỗi niềm.
Chiều đi sao bến vẫn tìm Em nghiêng với dốc con tim thẫn thờ Tựa vào một đóa hoa mơ Chiều nghiêng nắng tắt mặt hồ nước nghiêng. |
Nguyễn Thùy Thanh Huyền. Lớp 12 Sử-Địa